Thú vị khi lái xe trong phố đông
Nghe tựa đề chắc nhiều bác cho rằng mình hâm. Cũng đúng thôi vì lẽ thường khi lái xe trong phố, nhất là lúc cao điểm thì mấy ai mà cảm thấy thích thú.
Với nhiều người, đặc biệt là tài mới hay tài lạ thì thực sự rất căng thẳng. Lưng cứ toát hết mồ hôi dù máy lạnh vẫn chạy đều, mắt căng ra quan sát hết sau lại trước. Thỉnh thoảng giật mình vì xe máy “cắt đầu” hay tài khác "bon chen".
Giành dụm tích cóp, mua xe rồi phần lớn thời gian chỉ chạy trong phố mà cảm thấy căng thẳng, mệt mỏi thì đúng là phí tiền. Còn mua mà chỉ phục vụ gia đình vào thứ bảy hay chủ nhật thì cũng “tội nghiệp” cho em nó. Trong khi các “đồng nghiệp” ngày ngày theo chủ đi làm thì em nó lại trùm chăn nằm một chỗ. Thật ra lái xe trong phố đông cũng có cái thú vị của nó. Nếu cảm nhận được và bỏ qua yếu tố về tốc độ thì việc lái xe trong phố đông cho ta nhiều cảm xúc hơn và cảm giác lái cũng sẽ tốt hơn.
Để thực sự cảm thấy thú vị khi lái xe trong phố đông,
điều kiện cần là kỹ thuật lái phải tốt, thao tác phải nhuần nhuyễn từ
côn, số, ga, phanh và xoay vô-lăng (với xe AT thì bỏ bớt 2 thao tác).
Điều kiện đủ là tâm lý khi chạy trong phố phải lạc quan và thoải mái.
Nhiều bác không cảm thấy thú vị phần lớn đến từ yếu tố thứ hai này.
Mời các bác theo tôi cùng một chuyến trong phố nhé.
Rời khỏi gara lúc 6h45, tôi từ từ xi-nhan trái để lên đường đến công sở. Từ nhà đến cơ quan tôi tính theo đường “chim đi bộ” là 12 km qua 8 ngã ba, 6 ngã tư và 1 bùng binh (vòng xoay) và thời gian đi ngày thường khoảng 45 phút, ngày cuối tuần khoảng 30 phút. Rời nhà tầm 7h hoặc hơn sáng thì thời gian sẽ mất khoảng hơn 1 tiếng. Trên tuyến đường tôi đi có hai chỗ hay bị kẹt và mỗi chỗ mất khoảng từ 1-10 phút tùy thời điểm và sự có mặt của CSGT hay không. Còn lại thì cứ tà tà mà đi.
Tôi liệt kê chi tiết thế này cũng chỉ nói đến vấn đề thứ 2 là tâm lý. Theo tôi tâm lý khi lái xe đóng vai trò rất quan trọng. Vì đã biết rõ tuyến đường, lịch trình, mật độ lưu thông theo giờ cũng như chủ động về thời gian nên tâm lý khi chạy xe rất thoải mái và không bị ức chế.
Này nhé, nếu hôm nay đi sớm hơn, đường vắng hơn, không kẹt xe và đến cơ quan sớm hơn thường ngày, tâm lý rất vui. Nếu hôm nay đi đúng giờ và mất 45 phút để đến cơ quan, tâm lý cũng vui như bình thường. Nếu hôm nào đi trễ, hay bị kẹt xe vì bất kỳ lý do nào đấy thì chắc chắn một điều mình sẽ đến trễ. Giải pháp tốt nhất là gọi điện thoại cho đồng nghiệp báo. Khi đó tâm lý cũng không bị ức chế do việc chậm trễ mang lại. Khi tâm lý đã ổn định, lạc quan thì các thao tác côn, số, ga, phanh và xoay vô lăng là một chuỗi nhịp nhàng và mượt mà còn hơn cả lập trình trong máy vi tính nữa. Đơn giản vì nó có cảm xúc tốt – cảm giác lái tốt.
Thế nếu tôi là tài mới thì làm thế nào? Đây có thể nói là giai đoạn có nhiều cảm xúc nhất vì cả 2 điều kiện cần và đủ đều chưa đủ. Câu trả lời là cứ mạnh dạn ôm xe vào phố. Kỹ năng thì cần phải thực hành nhiều mới có được. Cứ côn số ga phanh lặp đi lặp lại nhiều vào cho đúng kỹ thuật là được. Không ai chê mình lái chậm mà chỉ chê là lái ẩu mà thôi.
Chỉ khi nào kỹ năng thuần thục và trở thành bản năng thì lúc đó mới có cảm giác lái tốt. Vấn đề còn lại là tâm lý. Nói thật chứ cái cảm giác vừa lo, vừa sợ vừa quê khi xe chết máy tại ngã ba, ngã tư trong khi xe sau cứ thúc giục trong tháng đầu ôm xe ra phố một mình là cảm xúc sẽ không bao giờ quên và chẳng bao giờ có lại được lần hai trong đời đâu. Đối với tài lạ thì chỉ là vấn đề tâm lý. Xem trước lịch trình, hỏi đường và đi sớm hơi để chủ động về thời gian sẽ giúp tâm lý tốt hơn nhiều.
Nào về mo thôi vì vướng đèn đỏ và cho xe trôi từ từ. Hay quá đèn xanh lên vừa tầm, cài luôn số 2 là phù hợp, đệm thêm chút ga trước khi chuyển số và “xe ta lại bon bon dặm đường”. Qua vòng xoay này thì lấy rộng một chút về số 1 và bò từ từ, bám đuôi xe trước để không bị xe máy chặn đầu.
Hôm nay đến ngã ba này thấy làn trong xếp hàng dài và sẽ mất nhiều thời gian nếu ghép đuôi. Chọn làn giữa từ từ trờ đến bám đuôi theo xe máy đến vì làn này được phép rẽ. Nhẹ nhàng xi nhan từ xa để xin phép và thế là qua. Hôm nay bị tắc đường, báo cho gia đình biết là về muộn và từ từ xếp hàng… Một khi tâm lý thoải mái thì mọi thao tác cũng như thăng hoa hơn trên mọi cung đường dù đó là đường phố chật hẹp.
Vài lời chia sẻ và chúc các bác lái xe an toàn và thú vị.