Số phận chiếc Mercedes-Benz của Adolf Hitler
Một trong số những mẫu xe gắn liền với thời kì nắm quyền của Hitler nhất là những chiếc Mercedes-Benz. Năm 1914, Hitler đã ra lệnh sản xuất ít nhất 2 chiếc Mercedes-Benz 770-K để
phục vụ mục đích sử dụng cá nhân của mình. Những chiếc 770-K này đều thuộc thế hệ 2, mã W150, sản xuất từ năm 1938 tới năm 1943.
Để phục vụ cho Quốc Trưởng, bộ khung dài 6,09 m được lắp thêm 900 kg vỏ thép và kính chống đạn. Chất lỏng làm mát, dầu, nhiên liệu cũng chiếm khoảng 225 kg trong tổng trọng lượng 4.5 tấn của mỗi chiếc xe.
Lớp thép trên vỏ xe dày 1.27 cm trong khi kính chống đạn dày đến 2,3cm, chính tay Hitler đã thử độ chống đạn của chiếc xe bằng cách bắn vào xe bằng một khẩu Luger. Một trong 2 chiếc xe này vẫn còn mang vết sứt trên cửa kính bên tới ngày nay.
Cái tên 770 đến từ việc chiếc xe sử dụng động cơ 7,7 lít, 8 xy lanh thẳng hàng, SOHC, được trang bị tăng áp. Động cơ này sử dụng bộ chế hòa khí kép và bộ đánh lửa kép, 2 bugi đánh lửa cho mỗi xylanh. Bộ tăng áp có thể tự động khởi động nếu đạp hết chân ga. Hộp số của
model W150 này gồm 1 số lùi và 5 số tiến, trong đó số 4 là số truyền thẳng. Model tiền nhiệm của dòng 770, W07, có hộp số gồm 4 số tiến và 1 lùi.
Mercedes-Benz 770-K
Tuy vậy, 160km/h có lẽ là tốc độ cao nhất mà chiếc xe này đạt được với công suất cực đại khoảng 230 mã lực ở tua máy 3200 v/ph. Một điều đáng nói nữa là mức uống xăng khủng khiếp của nó. Với bình xăng tới 193l, chiếc xe cũng chỉ đi được gần 250km! Với mỗi lít xăng, nó chỉ đi được khoảng 1.27km! Gần bằng mức tiêu thụ nhiêu liệu của Bugatti Veyron ở tốc độ cực đại.
Chiếc xe được trang bị phanh trước và phanh sau độc lập, vượt xa các điều kiện đảm bảo an toàn của Mỹ. 770-K cho phép tra dầu bôi trơn ngay trong khi đang chạy với một bàn đạp bên phía người lái.
Nhiều điểm đặc biệt như hệ thống treo độc lập cho mỗi bánh với lò xo và bộ giảm chấn thủy lực, vì vậy 770-K không chỉ là trang bị tiêu chuẩn cho những chiếc xe của Hitler mà là của một số mẫu xe khác đương thời của Mercedes.
Hai trong số những chiếc xe của Hitler đã từng vượt qua Đại Tây Dương. Chiếc đầu tiên đã được Hitler tặng với Nguyên soái Carl Gustav Mannerheim của Phần Lan để thắt chặt mối liên minh Phần Lan-Đức.
Khi Nga tấn công Phần Lan, Mannerheim gửi chiếc này sang nước trung lập Thụy Điển để giữ an toàn. Chính quyền Thụy Điển khi đó đã tịch thu chiếc xe này, với lí do bù cho những khoản thuế chưa nộp, và đem bán nó. Năm 1948, Christopher G.Janus - Giám đốc
kinh doanh của Tổ chức Xuất nhập khẩu của Chicago đã có được nó thay cho tiền thanh toán một chuyến hàng vòng bi mà công ty ông ta bán tới Thụy Điển.
Chiếc xe của Janus đến
New York vào 29/6/1948 và đến giữa tháng 8 năm đó nó đã tìm được một trọng trách mới là chào mời những thanh niên Mỹ tham gia tuyển quân vào Lực lượng Không quân Mỹ. Sau một buổi tập trung khởi động ở quảng trường Thời Đại, chiếc xe đã đi một vòng quanh nước Mĩ và dừng lại ở những trung tâm tuyển quân chính.
Trong khoảng thời gian ít ỏi gần một năm, chiếc xe đặc biệt này có lẽ đã lôi kéo được một con số khổng lồ tân binh cho quân đội. Chiếc xe còn quyên góp được hơn $100.000 cho các quỹ từ thiện sau những cuộc triển lãm khắp nơi trên đất nước Mỹ. Mặc dù chiếc xe cũng tốn đến 2500 đô la cho việc sửa chữa, nhưng với khoản tiền kếch xù mà nó đem về cho từ thiện thì không ai có thể phàn nàn.
Chiếc xe tiếp theo của Hitler xuất ngoại đến nước Mỹ cũng tiếp tục dưới cờ của lực lượng không quân, tại sư đoàn không vận 101. Sư đoàn này đã tham gia đánh chiếm cơ sở trú ẩn của Hitler mang tên Ổ Đại Bàng tại Alpine năm 1945 (một trong những căn cứ khác mang tên Hang Sói). Thông tin về số phận chiếc xe sau thời điểm đó vô cùng sơ sài. Người ta cho rằng nó đã ở Nam Phi một thời gian.
Năm 1966, Tom Barrett, một nhà kinh doanh bất động sản ở Arizona đã mua cả hai chiếc xe cho bộ sưu tập của mình. Nhưng đến năm 1973, Barret đã phải bán 50 chiếc xe, trong đó có cả chiếc 770-K bị bán trong một cuộc đấu giá, vì lý do có quá nhiều xe cũ trong bộ sưu tập, hoặc cũng có thể chỉ vì không đủ chỗ trong garage.
Cho đến thời điểm những chiếc xe của Hitler bị đem ra bán, trước đó không có bất cứ chiếc xe cổ nào được mua với giá trên $90.000. Chính nữ minh tinh màn bạc Greta Garbo đã ghi con số kỷ lục này vào mùa thu năm 1972 khi mua một trong những chiếc xe cổ nổi tiếng nhất mọi thời đại – chiếc Duesenberg.
Nhưng, chỉ trong phút đầu tiên của phiên đấu giá chiếc 770-K đã từng thuộc về Mannerheim, chiếc xe đã phá vỡ kỷ lục và giá đỉnh điểm của nó là $153.000! Chiếc xe đã thuộc về Earl Clark, một thương nhân đến từ Lancaster. Chiếc xe thứ hai của Hitler cũng phá kỷ lục năm 1972 vào cùng ngày hôm ấy khi được trả giá vượt $93.000.
Billy C. Tanner, một nhà kinh doanh bất động sản ở Alabama và cũng là người quản lí chiến dịch tranh cử của George Wallace, thống đốc Alabama thời kì đó, đã giành quyền mua chiếc xe. Tuy vậy, ông này đã không đảm bảo đủ khả năng tài chính để thực hiện vụ mua bán này. Cuối cùng ông ta bán lại quyền mua xe cho Don Tidwell, một nhà sản xuất nhà lưu động.
Sau những cuộc đấu giá ở trung tâm đấu giá Kruse, các nhà buôn bán xe cổ và xe cổ điển đã quyết định cho chiếc xe của Mannerheim lên bục. Lần này nhà mới của nó là công viên Giải trí Wonderland tại Hà Lan. Earl Clark bỏ thêm vào chiếc xe vài tấm ảnh, bộ dụng cụ với hộp da, vài món đồ kỷ niệm trị giá đến $15.000. Chiếc xe có giá khởi điểm $50.000, và khi chiếc búa của phiên đấu giá gõ lần cuối, đã tăng lên mức $176.000, một kỉ lục thế giới mới. Chủ mới của chiếc xe này Robert Pass ở St. Louis, vào năm 1975, đã bán lại chiếc xe của 1 nhà buôn ôtô tên A. J. Frascona với giá $141.000.